更新时间:2024-09-11 21:52:17

《闵荒诗》

朝代:唐代

作者: 元结

全文:

炀皇嗣君位,隋德滋昏幽。日作及身祸,以为长世谋。
居常耻前王,不思天子游。意欲出明堂,便登浮海舟。
令行山川改,功与玄造侔。河淮可支合,峰gH生回沟。
封陨下泽中,作山防逸流。船舲状龙鹢,若负宫阙浮。
荒娱未央极,始到沧海头。忽见海门山,思作望海楼。
不知新都城,已为征战丘。当时有遗歌,歌曲太冤愁。
四海非天狱,何为非天囚。天囚正凶忍,为我万姓雠。
人将引天钐,人将持天锼。所欲充其心,相与绝悲忧。
自得隋人歌,每为隋君羞。欲歌当阳春,似觉天下秋。
更歌曲未终,如有怨气浮。奈何昏王心,不觉此怨尤。
遂令一夫唱,四海欣提矛。吾闻古贤君,其道常静柔。
慈惠恐不足,端和忘所求。嗟嗟有隋氏,惛惛谁与俦。

拼音:

yáng huáng sì jūn wèi, suí dé zī hūn yōu. rì zuò jí shēn huò, yǐ wéi zhǎng shì móu. jū cháng chǐ qián wáng, bù sī tiān zǐ yóu. yì yù chū míng táng, biàn dēng fú hǎi zhōu. lìng xíng shān chuān gǎi, gōng yǔ xuán zào móu. hé huái kě zhī hé, fēng shēng huí gōu. fēng yǔn xià zé zhōng, zuò shān fáng yì liú. chuán líng zhuàng lóng yì, ruò fù gōng què fú. huāng yú wèi yāng jí, shǐ dào cāng hǎi tóu. hū jiàn hǎi mén shān, sī zuò wàng hǎi lóu. bù zhī xīn dū chéng, yǐ wèi zhēng zhàn qiū. dāng shí yǒu yí gē, gē qǔ tài yuān chóu. sì hǎi fēi tiān yù, hé wéi fēi tiān qiú. tiān qiú zhèng xiōng rěn, wèi wǒ wàn xìng chóu. rén jiāng yǐn tiān shān, rén jiāng chí tiān sōu. suǒ yù chōng qí xīn, xiāng yǔ jué bēi yōu. zì dé suí rén gē, měi wèi suí jūn xiū. yù gē dāng yáng chūn, shì jué tiān xià qiū. gèng gē qǔ wèi zhōng, rú yǒu yuàn qì fú. nài hé hūn wáng xīn, bù jué cǐ yuàn yóu. suì lìng yī fū chàng, sì hǎi xīn tí máo. wú wén gǔ xián jūn, qí dào cháng jìng róu. cí huì kǒng bù zú, duān hé wàng suǒ qiú. jiē jiē yǒu suí shì, hūn hūn shuí yǔ chóu.

返回
顶部