更新时间:2024-09-20 14:52:41

《寒荄》

朝代:明代

作者: 钦叔阳

全文:

出其东门,遥望平原。
离离衰草,漠漠黄昏。
岂必离别,始为销魂。
望王孙兮不归,思公子兮无言。
悲何来兮沉郁,心偶触兮烦冤。
乃有轻雾为之弄晴,薄烟于焉笼月。
雨微集而酿寒,露凝霜而欲结。
终陨落其销尽,暂抽萌而芽茁。
色黯淡其非荣,□□□□□□。
离?绿而先摧,佩荃荪而并折。
望遥天兮碧浅,临江皋兮绿芜。
舜华纵落,根荄半苏。
已焉哉!彼百草兮,宜似余之集枯。
旋掩三径,卒我捋荼。
忾岁序之奄忽,还高卧而遂初。
徐于起视,带经可锄。
理兰畹兮植蕙亩,芼杜若兮羹文芜。
采众美之陆离,表雅志之洁素。
羌金石之不迁,矧芳馨之犹故。
甫结恨于迩室,敢背指于中路。
君弃余兮若遗,余怨君兮如慕。
待还碧于东皇,矢同心于岁暮。

拼音:

chū qí dōng mén, yáo wàng píng yuán. lí lí shuāi cǎo, mò mò huáng hūn. qǐ bì lí bié, shǐ wèi xiāo hún. wàng wáng sūn xī bù guī, sī gōng zǐ xī wú yán. bēi hé lái xī chén yù, xīn ǒu chù xī fán yuān. nǎi yǒu qīng wù wèi zhī nòng qíng, báo yān yú yān lóng yuè. yǔ wēi jí ér niàng hán, lù níng shuāng ér yù jié. zhōng yǔn luò qí xiāo jǐn, zàn chōu méng ér yá zhuó. sè àn dàn qí fēi róng,. lí? lǜ ér xiān cuī, pèi quán sūn ér bìng zhé. wàng yáo tiān xī bì qiǎn, lín jiāng gāo xī lǜ wú. shùn huá zòng luò, gēn gāi bàn sū. yǐ yān zāi! bǐ bǎi cǎo xī, yí shì yú zhī jí kū. xuán yǎn sān jìng, zú wǒ lǚ tú. kài suì xù zhī yǎn hū, hái gāo wò ér suì chū. xú yú qǐ shì, dài jīng kě chú. lǐ lán wǎn xī zhí huì mǔ, mào dù ruò xī gēng wén wú. cǎi zhòng měi zhī lù lí, biǎo yǎ zhì zhī jié sù. qiāng jīn shí zhī bù qiān, shěn fāng xīn zhī yóu gù. fǔ jié hèn yú ěr shì, gǎn bèi zhǐ yú zhōng lù. jūn qì yú xī ruò yí, yú yuàn jūn xī rú mù. dài hái bì yú dōng huáng, shǐ tóng xīn yú suì mù.

返回
顶部