更新时间:2024-09-16 11:04:00

《和李子晦》

朝代:元代

作者: 郭钰

全文:

大鹏高飞绝南国,万里扶摇六月息。归来老屋玩图书,细看箕畴终用十。

飘飘美人贮八斗,凛凛长身逾九尺。技学屠龙未能试,桑田成海嗟何及。

游泳词林醉六经,熟路何资鞭辟力。子陵不报故人书,商翁终为太子客。

嗟余抱病深山深,惭与比邻少相识。破砚秃笔那复存,惟有当年无孔笛。

四海交游晚得君,不意于余情最密。花落花开能几日,终不如孟郊韩愈为云龙,上下东西不相失。

拼音:

dà péng gāo fēi jué nán guó, wàn lǐ fú yáo liù yuè xī. guī lái lǎo wū wán tú shū, xì kàn jī chóu zhōng yòng shí. piāo piāo měi rén zhù bā dǒu, lǐn lǐn cháng shēn yú jiǔ chǐ. jì xué tú lóng wèi néng shì, sāng tián chéng hǎi jiē hé jí. yóu yǒng cí lín zuì liù jīng, shú lù hé zī biān pì lì. zǐ líng bù bào gù rén shū, shāng wēng zhōng wèi tài zǐ kè. jiē yú bào bìng shēn shān shēn, cán yǔ bǐ lín shào xiāng shí. pò yàn tū bǐ nà fù cún, wéi yǒu dāng nián wú kǒng dí. sì hǎi jiāo yóu wǎn dé jūn, bù yì yú yú qíng zuì mì. huā luò huā kāi néng jǐ rì, zhōng bù rú mèng jiāo hán yù wèi yún lóng, shàng xià dōng xī bù xiāng shī.

返回
顶部