更新时间:2024-09-20 21:16:07

《古诗后十九首 其十七》

朝代:明代

作者: 李攀龙

全文:

孟冬风已厉,揽衣有馀叹。独宿知夜长,远客知天寒。

河汉直双阙,皎若素与纨。黄鹄从西南,孤飞正漫漫。

一鸣缓中带,再鸣沾玉颜。游子不可听,令君中道还。

所以生别离,慷慨亮为难。

拼音:

mèng dōng fēng yǐ lì, lǎn yī yǒu yú tàn. dú sù zhī yè zhǎng, yuǎn kè zhī tiān hán. hé hàn zhí shuāng quē, jiǎo ruò sù yǔ wán. huáng gǔ cóng xī nán, gū fēi zhèng màn màn. yī míng huǎn zhōng dài, zài míng zhān yù yán. yóu zǐ bù kě tīng, lìng jūn zhōng dào hái. suǒ yǐ shēng bié lí, kāng kǎi liàng wéi nán.

返回
顶部