更新时间:2024-09-10 20:17:37

《古诗后十九首 其十二》

朝代:明代

作者: 李攀龙

全文:

东城属浮云,阿阁百馀尺。岁暮多悲风,游子衣裳薄。

四野何萧条,所遇但遗迹。来者自为今,去者自为昔。

盛年奄已衰,含意将安适。燕赵出名倡,红颜照宛洛。

结束随时变,弦歌日相索。未弹理怀袖,若在远行客。

弄指一何妙,列柱一何迫。驰情视双燕,飞入王侯宅。

拼音:

dōng chéng shǔ fú yún, ā gé bǎi yú chǐ. suì mù duō bēi fēng, yóu zǐ yī shang báo. sì yě hé xiāo tiáo, suǒ yù dàn yí jī. lái zhě zì wèi jīn, qù zhě zì wèi xī. shèng nián yǎn yǐ shuāi, hán yì jiāng ān shì. yān zhào chū míng chàng, hóng yán zhào wǎn luò. jié shù suí shí biàn, xián gē rì xiāng suǒ. wèi dàn lǐ huái xiù, ruò zài yuǎn xíng kè. nòng zhǐ yī hé miào, liè zhù yī hé pò. chí qíng shì shuāng yàn, fēi rù wáng hóu zhái.

返回
顶部