更新时间:2024-09-09 13:08:16

《读南华外篇述以四言十五章 其六 天道》

朝代:明代

作者: 郭之奇

全文:

天意日平,圣心奚卼。水静晰形,镜虚明发。恬寂俞俞,尧宫舜阙。

天乐天和,去垒除矹。通于万物,有始有卒。流为五末,无本自竭。

先后尊卑,千古未滑。五变形名,九变赏罚。道德所生,其序难越。

辩士一曲,旁穿谬掘。十二经言,从兹久淈。击鼓求亡,仁义是揭。

士成刺老,牛马相讦。知巧虽存,窃机乃发。轮扁问桓,古人既歇。

糟粕虽存,心口空咄。道之在天,惟恍惟惚。传之于书,若存若没。

至人和光,如日照月。吾师吾师,天根月窟。

拼音:

tiān yì rì píng, shèng xīn xī wù. shuǐ jìng xī xíng, jìng xū míng fā. tián jì yú yú, yáo gōng shùn quē. tiān lè tiān hé, qù lěi chú wù. tōng yú wàn wù, yǒu shǐ yǒu zú. liú wèi wǔ mò, wú běn zì jié. xiān hòu zūn bēi, qiān gǔ wèi huá. wǔ biàn xíng míng, jiǔ biàn shǎng fá. dào dé suǒ shēng, qí xù nán yuè. biàn shì yī qǔ, páng chuān miù jué. shí èr jīng yán, cóng zī jiǔ gǔ. jī gǔ qiú wáng, rén yì shì jiē. shì chéng cì lǎo, niú mǎ xiāng jié. zhī qiǎo suī cún, qiè jī nǎi fā. lún biǎn wèn huán, gǔ rén jì xiē. zāo pò suī cún, xīn kǒu kōng duō. dào zhī zài tiān, wéi huǎng wéi hū. chuán zhī yú shū, ruò cún ruò méi. zhì rén hé guāng, rú rì zhào yuè. wú shī wú shī, tiān gēn yuè kū.

返回
顶部