更新时间:2024-09-20 16:08:55

《弄珠吟》

朝代:唐代

作者: 天然

全文:

般若神珠妙难测,法性海中亲认得。隐现时游五蕴山,内外光明大神力。

此珠无状非大小,昼夜圆明悉能照。用时无处复无踪,行住相随常了了。

先圣相传相指授,信此珠人世希有。智者号明不离珠,迷人将珠不识走。

吾师权指喻摩尼,采人无数入春池。争拈瓦砾将为宝,智者安然而得之。

言下非近亦非远,体用如如转无转。万机珠对寸心中,一切时中巧方便。

皇帝曾游于赤水,视听争求都不遂。罔像无心却得珠,能见能闻是虚伪。

非自心,非因缘,妙中之妙玄中玄。森罗万像光中现,寻之不见有根源。

烧六贼,烁四魔,能摧我山竭爱河。龙女灵山亲献佛,贫儿衣里几蹉砤。

亦非性,亦非心,非性非心超古今。体绝名言名不得,权时题作《弄珠吟》。

拼音:

bō rě shén zhū miào nán cè, fǎ xìng hǎi zhōng qīn rèn de. yǐn xiàn shí yóu wǔ yùn shān, nèi wài guāng míng dà shén lì. cǐ zhū wú zhuàng fēi dà xiǎo, zhòu yè yuán míng xī néng zhào. yòng shí wú chǔ fù wú zōng, xíng zhù xiāng suí cháng liǎo liǎo. xiān shèng xiāng chuán xiāng zhǐ shòu, xìn cǐ zhū rén shì xī yǒu. zhì zhě hào míng bù lí zhū, mí rén jiāng zhū bù shí zǒu. wú shī quán zhǐ yù mó ní, cǎi rén wú shù rù chūn chí. zhēng niān wǎ lì jiāng wèi bǎo, zhì zhě ān rán ér dé zhī. yán xià fēi jìn yì fēi yuǎn, tǐ yòng rú rú zhuǎn wú zhuǎn. wàn jī zhū duì cùn xīn zhōng, yī qiè shí zhōng qiǎo fāng biàn. huáng dì céng yóu yú chì shuǐ, shì tīng zhēng qiú dōu bù suí. wǎng xiàng wú xīn què dé zhū, néng jiàn néng wén shì xū wěi. fēi zì xīn, fēi yīn yuán, miào zhōng zhī miào xuán zhōng xuán. sēn luó wàn xiàng guāng zhōng xiàn, xún zhī bú jiàn yǒu gēn yuán. shāo liù zéi, shuò sì mó, néng cuī wǒ shān jié ài hé. lóng nǚ líng shān qīn xiàn fú, pín ér yī lǐ jǐ cuō tuó. yì fēi xìng, yì fēi xīn, fēi xìng fēi xīn chāo gǔ jīn. tǐ jué míng yán míng bù dé, quán shí tí zuò nòng zhū yín.

返回
顶部